Năm bài giảng về “Ý niệm hiện tượng học” (1907) có vị trí đặc biệt như là văn bản “xác lập” triết học Husserl, nơi triển khai lần đầu tiên khái niệm “quy giản hiện tượng học”, đặt cơ sở cho triết học như là một “khoa học nghiêm ngặt”. Và cũng là tác phẩm đầu tiên của Huserl được dịch ra tiếng Việt và chú giải cặn kẽ.
"Nếu không làm sáng tỏ được về đại thể ý nghĩa, bản chất, phương pháp và các giác độ chủ yếu của công cuộc phê phán lý tính, nếu không suy nghĩ chín chắn, không phác thảo, khẳng định và đặt cơ sở được cho một dự án như thế thì tôi không thể sống một cách đúng thật và chân thật. Tôi đã nếm trải đủ sự dày vò đau khổ vì sự không rõ ràng, vì nỗi hoài nghi dao động. Tôi phải đi tới một sự kiên định về nội tâm. Tôi biết rằng đây là chuyện đại sự và là tối đại vấn đề; tôi biết rằng bao nhiêu bậc thiên tài vĩ đại đã thất bại, và, nếu muốn sánh vai cùng họ, tôi ắt phải tuyệt vọng ngay từ đầu..."