Đến Tuyển tập Hồng Nhu (2011), nhà văn chính gốc Thừa Thiên Huế đã cập tuổi bát tuần (ông sinh năm Nhâm Thân, 1932, dù cho tuổi hồ sơ công chức ghi sinh năm 1934). Tuổi này sang thì sang thật nhưng lận đận, phải thiên di, phải làm nhiều việc có khi rất trái tay (bằng chứng là có 13 năm trong quân ngũ từ 1948 đến 1961, ba năm là cán bộ kĩ thuật thủy lợi Nghệ An từ 1962 đến 1965, rồi lòng vòng “cõng” văn chương chạy theo việc nhập - chia tỉnh Nghệ - Tĩnh… Từ 1987 mới tạm yên ổn trú ngụ và làm việc ở quê nhà cho đến khi nghỉ hưu, vui thú cảnh già và cầm bút - hay gõ máy - viết văn. Nhà văn Hồng Nhu từng là TBT Tạp chí Sông Hương rất có uy tín với độc giả trong và ngoài nước). Tính đến năm 2012, nhà văn Hồng Nhu là tác giả của 21 tác phẩm bao gồm các thể loại từ truyện ngắn, tiểu thuyết đến thơ và chủ nhân của 11 giải thưởng văn chương các cấp. Một đời tận tâm, tận tụy sống và viết, tôi nghĩ, đó là chân dung tinh thần của nhà văn Hồng Nhu. Là một người chu đáo khiến đôi khi ngạc nhiên, ít nhất là riêng với tôi. Còn nhớ một kỉ niệm với nhà văn tài hoa đáng kính của xứ Huế: cách đây dăm năm tôi có viết một bài nho nhỏ Đi trong mưa ngâu cùng nhà văn Hồng Nhu (in trên Tạp chí Sông Hương, về sau in lại trên Tạp chí Nhà Văn). Thực tình khi viết là xuất phát từ lòng ngưỡng mộ văn chương của ông, còn quan hệ riêng tây thì hoàn toàn không. Thế mà ông đã qua các bạn văn ở Huế như Phạm Phú Phong, Hồ Thế Hà tìm được địa chỉ của tôi để tặng sách và có lời tri ân. Đó là tác phẩm Vịt trời lông tía bay về - Tuyển tập truyện ngắn Hồng Nhu (Nxb Hội Nhà văn, 2006).