Câu chuyện tự kể của anh công chức nhà nước về thời gian 265 ngày làm việc trong năm ở cơ quan theo chế độ một tuần nghỉ hai ngày. Mười một truyện ngắn trong tập là những bức biếm họa về anh công chức ấy - có thể coi là một tiểu thuyết mười một chương, hay mười một truyện ngắn liên hoàn. Người đọc được chứng kiến anh ta cố trườn mình ngoi lên từng nấc thang: danh vọng được công nhận và danh trí thức tự cho. Nếu không quen, có thể khó chịu vì bức chân dung méo mó, hài hước nhưng rõ thật xấu xí bởi giọng kể cay nghiệt. Nhà văn đã trình bày thực tế của mười mấy năm trước đây theo cách giễu cợt sâu sắc. Thói tủn mủn của thời bao cấp, và thói học đòi thời mở cửa vẫn còn đến bây giờ.