“… Trong tay mẹ, chúng con thấy êm ấm hơn nằm trong nôi.
Trời nóng, gió từ tay mẹ đưa con vào giấc ngủ.
… Cơm con ăn, tay mẹ nấu, nước con uống, tay mẹ xách, mẹ đun…”
Lời văn cứ nhẹ nhàng, như thủ thỉ, tâm tình mà tự nhiên đi vào lòng người. Từ cái nhìn của một người con, truyện về tình mẹ, lòng mẹ của nhà văn Phong Thu giản dị, giàu cảm xúc và gợi mở suy tư.
“Ai cũng có ngày bé. Ngày bé tự nhiên có. Rồi ngày bé tự nhiên đi và để lại nhiều kỉ niệm.
Tôi viết với lòng mong muốn được cùng các em giữ lấy NGÀY BÉ đáng yêu, đáng quý ấy.”