Nói “Hoa Thùy Miên” có vẻ đẹp lạ lùng bởi vì ngay cả đến khi đọc những dòng cuối cùng của cuốn sách, người đọc sẽ vẫn còn ngơ ngẩn với câu chuyện, giọng văn của nó. Nhà thơ, nhà văn Nguyễn Quang Thiều khi nhận xét về tiểu thuyết này đã nói rằng: “Khi bước vào câu chuyện Hoa Thùy Miên, bạn thấy như mình đánh mất cảm giác về thời gian và không gian. Tôi đã ở trong trạng thái tinh thần ấy. Hoa Thùy Miên nở ở đâu? Ở xứ sở mà ta đang sống hay ở một chốn mà ta sẽ không bao giờ tới được? Hoa Thùy Miên nở ở thời nào? Ở thời ta đang đọc câu chuyện này hay ở một thời mà đã rời xa ta từ nhiều kiếp? Những câu hỏi ấy đã theo tôi suốt thời gian tôi ở trong chuyện và cuối cùng tôi đã tìm được câu trả lời: Hoa Thùy Miên nở vào mọi thời và ở mọi nơi”. Người đọc sẽ khó xác định được thời điểm diễn ra câu chuyện dài này, mà chỉ thấy nó luôn đúng với một thời tuổi trẻ của mọi thời đại.