Tập tản văn này là những phác họa của Tô Hoài về một Hà Nội đang thay đổi từng ngày. Nhà văn sống lại với cảnh vật thời quá khứ để rồi đau đáu và nghĩ nhiều hơn đến cuộc sống hiện tại. Với tình cảm đôn hậu, tha thiết, Tô Hoài đã dành trọn tình cảm của mình cho thiên nhiên và con người Hà Nội.
Vẫn một lối viết và giọng văn rất thoải mái, qua tác phẩm Giấc Mộng Ông Thợ Dìu, thấy hiển hiện khá rõ bức chân dung Tô Hoài với những nét độc đáo rất đỗi trẻ trung ở một ông già đã ngót nghét 90 tuổi.