Khởi đầu bằng đám cháy và vụ mất tích bí ẩn, Gam lam không thực có cấu trúc phản trinh thám, hai giọng kể song song, mang dáng dấp của một tiểu thuyết ly kỳ. Tiếp theo Những mảnh mắt nhìn, Thái Cường vẫn trung thành với lối viết gọn về dung lượng, độ nén cao, nhưng đã phần nào già dặn, ưu tư hơn. Trong một mạch truyện chen chúc cảnh và ý, dòng suy tưởng đan bện, người đọc buộc phải dừng lại nhiều lần để theo dõi, nhờ đó mà khởi sinh xúc cảm đa chiều về tình yêu, về lòng thù hận, về đời sống hôn nhân, và cả về những phận người trót bén duyên chữ nghĩa.