Mình phải sung sướng ở đời này, phải chết sướng ở đời này, khi trong lòng yên ổn... Cái chết không còn làm tôi sợ hãi. Tôi sẽ chết trong trí thức, không luyến tiếc điều gì, chết như đi vào một giấc ngủ êm đềm. Như mọi đêm, tôi sẽ buông tay đón nhận, tâm trí mở tung ra để ánh sáng được tràn vào.
Đã bao lần trong trực giác, tôi đã thấy ánh sáng. Tại một bến tàu đánh cá ở bờ biển Địa Trung Hải, tôi đã mơ ước mình là một giọt nước giữa biển khơi. Nước bốc hơi lên từ mặt biển, đọng lại trong một đám mây, mây bay về núi. Trời đổ cơn mưa, giọt nước rơi xuống suối. Suối chảy róc rách qua những khe đá, đồi núi, đưa giọt nước trở về biển, cứ thế không ngừng...