Cho dù đời chẳng là mơ, và tình mình chẳng là thơ, nhưng chúng ta vẫn cứ hãy yêu đi sau khi đã trưởng thành!
Nếu bạn còn muốn ru mình trong những giấc mơ màu hồng và nhìn cuộc đời qua lăng kính mơ mộng, mời bạn gấp cuốn sách lại và đặt lên giá.
Nếu bạn muốn một cuốn tiểu thuyết tình yêu với những anh chàng sáng như mặt trời, những cô gái long lanh như pha lê, họ yêu nhau chết đi sống lại, vật vã hiểu lầm rồi xa nhau, cuối cùng định mệnh lại xô những người có tình cập thuyền về cùng một bến đỗ, thì thôi, bạn cũng đừng đọc làm gì.
Bị độc thân, bạn coi là một cuốn tiểu thuyết cũng đúng, một cuốn cẩm nang cũng không sai, bởi Triệu Cách Vũ đã kết hợp hài hòa cả hai yếu tố này trong đó.