Những ấn tượng về đất nước và con người được ghi lại ngay lập tức khi chúng còn tươi rói, song chúng được ghi đồng thời với ý thức phê phán và phản tư của tác giả.
Những ghi chép như thế, ở thời điểm ra đời, dường như không hướng đến công chúng, mà chỉ phục vụ cái nhu cầu muốn hiểu của tác giả. Nhà văn tự coi mình như một con chó nhỏ chơi cuộn len: nó tò mò, săm soi, háo hức lăn cuộn len ra xa, rồi kéo lại gần, tung lên dằn xuống, nhay, đẩy... để tìm kiếm điều bí mật trong đó.
Cuộc len đó là Việt Nam, còn con chó nhỏ là Juli Zeh.
Cuốn sách này chính là hành trình khám phá cuộn len của con chó nhỏ đó.