LEOPOLD CADIERE không chỉ thông qua tài liệu, sách vở đã viết sẵn mà trước tiên tự mình mắt thấy tai nghe (de vi su), thẩm nhập và sống với đối tượng và lãnh vực mình tìm hiểu (sur du vivant): “Đó là bức tranh sống thực thấy được không phải do những du khách tham quan một số đền đài am miễu hay do những nhà bác học nào đó tìm tòi tham khảo các văn bản liên quan, mà là do những người thường xuyên chứng kiến những thế hệ tín ngưỡng thường nhật của đời sống tôn giáo người Việt”; rồi sau đó mới kiểm nghiệm qua tư liệu liên quan: Bộ luật Hồng Đức thế kỷ XV; bản dịch Thọ Mai Gia Lễ của E. C Lesserteur; Khảo luận về tinh thần luật Hán-Việt, Trần Văn Chương; Phụ quyền trong luật Annam, Hô Đắc Điềm; Tư pháp Ở Annam xưa, Raymond Deloustal; Annam Pháp điển, Philastre; Các loại di sản trong luật Annam, Hương hỏa, Trần Văn Liên; Thực lục tiền biên; Thực lục chỉnh biên... và biết bao tác giả khác được tham khảo mà độc giả sẽ thấy được trích dẫn cụ thể trong từng chương nghiên cứu với ghi chú xuất xứ rõ ràng...