Giữa trăm núi ngàn sông, vạn người thế gian, ta đã từng gặp những ai? Đã từng yêu thương ai? Có khi nào mơ mộng nghĩ chuyện mai sau? Rốt cuộc, tâm nguyện có được như ý? Hay vẫn là tương tư thành nắm tro tàn?
Tháng ngày như nước chảy mây bay,
Người tưởng dấu yêu nhất,
Chuyện tưởng khó quên nhất,
Thời khắc ngọt ngào nhất,
Hồi ức đau buồn nhất...
Vô vàn chuyện xưa cũ phải chăng đã phai nhạt theo thời gian đằng đẵng? Kì thực chúng ta chẳng quên đi điều gì cả. Nếu bạn từng yêu, và được yêu, từng thấm thía cái gọi là tình ngọt ngào như mật, tình mong manh như sáp, hẳn bạn sẽ hiểu được câu chuyện tự thuật của tôi, hiểu được thứ tình yêu vắt kiệt đáy lòng, mãnh kiệt như lửa của những năm tháng trong sáng ngây thơ .