Nếu cuộc đời này suôn sẻ nước mắt biết dành cho ai
Nếu như Đi Qua Thương Nhớ để lại trong bạn nỗi ám ảnh, sự cay đắng, thì đến với Từ Yêu Đến Thương sẽ mang lại cho bạn những thi vị ngọt ngào. Đó là sự bao dung, mạnh mẽ và nhiều niềm tin hơn, để từ đó những áng thơ như dòng nước chảy vào lòng người mát rượi, làm dịu đi cuộc sống bộn bề hiện nay.
Dù như thế nào thì sau những đau khổ, cũng đến lúc người ta phải đứng dậy, có chọn lựa khác thích hợp hơn cho mình. Hãy vứt bỏ những điều không hay để tìm thấy cuộc sống của chúng ta còn nhiều ý nghĩa.
Như tựa đề của cuốn sách, Từ yêu đến thương phủ tràn những xúc cảm, từ yên ấm đến đau đáu nỗi niềm. Thơ Nguyễn Phong Việt là những lời thủ thỉ nhỏ nhẹ nhưng lại “vỡ” trong ta rất nhiều điều về cuộc sống, về tình yêu cũng như cảm quan suy nghĩ trong mỗi con người.
Từ yêu đến thương là sự tập hợp hầu hết những tác phẩm mới nhất của Nguyễn Phong Việt, mang những tự sự của Đi qua thương nhớ, nhưng lại bao dung và mạnh mẽ, tràn đầy niềm tin hơn hơn.
Từ yêu đến thương không chỉ sôi sục trong giới trẻ, mà còn được giới tri thức, nhân viên văn phòng, giới trung niên… đón nhận, bởi lẽ những dòng thơ xuất phát từ cuộc sống thực hiện tại sẽ đem lại những đồng cảm cho độc giả. Nguyễn Phong Việt đã mang lại cho thơ một lượng độc giả giàu tiềm năng, và hơn hết, anh đang góp phần chứng minh rằng thơ vẫn có sức sống mãnh liệt bằng tâm thế và vẻ đẹp riêng mình giữa thời đại bùng nổ nhiều loại hình công nghệ giải trí. Đây cũng là một tín hiệu vui cho văn học trẻ Việt Nam ở thời điểm này.
Lẻ loi
Nếu lẻ loi ấy là một phần trong cuộc đời
vậy thì cho hỏi đến bao giờ người sẽ vui?
Đến bao giờ người sẽ không còn chua chát trong nụ cười
đến bao giờ trên hai vai chỉ còn là cơn gió
đến bao giờ trong đức tin sẽ thôi làm đứa trẻ
đến bao giờ mới thấy bình yên dù đang trong phút giây quỵ ngã
không còn ai đứng chung quanh…
Làm một con người nghiệt ngã nhất là phải cầu xin
cho bản thân đừng bao giờ tuyệt vọng
lấy nỗi đau ra rồi tạc thành hình hài của thù hận
cũng không giúp mình vui hơn với những vết thương chưa lành lặn
đã trót sinh ra bởi cuộc đời…
Nếu lẻ loi ấy là một phần để được làm người
sao không ai nói trước cho mình được biết
để khỏi phải lo toan sao có người chỉ toàn là hạnh phúc
có người chỉ nhìn thấy những gì đẹp đẽ nhất
mà không cần hoang mang…
Mà không cần ngồi xuống để ôm chặt lấy đôi chân
mà không cần giật mình mỗi khi trời làm bão
mà không cần lắng nghe mọi người nói gì về cơm áo
mà không cần lặng im lúc trái tim đang huyên náo
vì một yêu thương…
Nếu lẻ loi ấy chỉ là một phần của con người bình thường
thì phần nào sẽ sum vầy trong ấm cúng
mỗi ngày đi qua như một chặng đường quá sức
hằn từng dấu tay lên lồng ngực
vì tự ôm lấy mình quá lâu…
Vì tự chống tay lên mặt đất để không phải gục đầu
vì tự nhìn trời sao đoán ngày mai sẽ khác
vì tự liếm vành môi rồi thứ tha cho mất mát
vì tự đất trời biết cách làm khô đi nước mắt
sau khi khóc cạn cùng…
Nếu lẻ loi ấy là một phần trong cuộc đời
vậy thì cho hỏi đến bao giờ người với người đi chung?
Thông tin tác giả:
Nguyễn Phong Việt sinh Năm 1980 tại Tuy Hoà, Phú Yên (cựu học sinh chuyên ban Nguyễn Huệ).
Lĩnh vực sáng tác: thơ, văn.
Thành viên Hội bút Vòm Me Xanh - Báo Mực Tím. Biệt danh Me Quê (1998, Bút trưởng năm 2002). Ba lần đoạt giải thưởng Bút mới của báo Tuổi trẻ.
Tốt nghiệp Đại học Ngoại ngữ - Tin học Thành phố Hồ Chí Minh.
Hiện là Content Manager của website về điện ảnh Phimchieurap.vn.
Nhà thơ trẻ gốc Phú Yên đang làm sôi sục giới trẻ yêu thơ trong cộng đồng mạng, mang lại cho thơ một lượng độc giả giàu tiềm năng, và hơn hết, anh đang góp phần chứng minh rằng thơ vẫn có sức sống mãnh liệt bằng tâm thế và vẻ đẹp riêng mình giữa thời đại bùng nổ nhiều loại hình công nghệ giải trí.
Tài năng và khiêm tốn, nỗ lực làm việc và sáng tạo hết mình, nhà thơ trẻ Nguyễn Phong Việt được Hội Nhà văn TP Hồ Chí Minh đề cử tham dự Hội nghị Những người viết văn trẻ toàn quốc lần thứ 8.