Từ đêm đen của thời gian, con người đã đăm đắm nhìn lên bầu trời, cật vấn nó, thi vị hóa nó và thậm chí còn bi kịch hóa nó.
Mọi thứ trong vũ trụ đều thay đổi, vận động và có một lịch sử.
Vũ trụ có điểm bắt đầu, có hiện tại và sẽ có một tương lai.
Ngay cả các ngôi sao cũng không vĩnh viễn, chúng sinh ra, sống trọn cuộc đời của mình rồi chết.
Không phải ở thang thời gian bách niên của cuộc đời con người mà là hàng triệu năm, thậm chí hàng tỉ năm.
Làm thế nào mà cái vô cùng bé lại có thẻ sinh ra cái vô cùng lớn.
Làm thế nào mà vũ trụ với toàn bộ hàng trăm tỷ thiên hà lại có thể vọt ra từ một chân không vi mô?
Mặt trời và mặt trăng đã xuất hiện thế nào?
Tất cả chúng ta chỉ là những hạt bụi của các vì sao và vì vậy chúng ta đều là con đẻ của thời gian.