Cuốn sách gồm 12 truyện ngắn tái hiện thời kỳ bom đạn gian khổ ác liệt và số phận những con người trong vòng xoáy lịch sử. Có thể nói, mỗi câu chuyện là một lát cắt chiến tranh với hiện thực khốc liệt, đớn đau và cả những mất mát hy sinh cao cả. Nhưng trên hết, ẩn chứa trong từng câu chuyện là niềm tin về ngày mai, là ước vọng bất diệt về những điều tốt đẹp, là khao khát về nỗi an yên trong lòng người.
"Trở về sau chiến tranh, khi họa hoằn có dịp nào qua Hà Nội thì tôi vẫn chỉ một lối mòn xe điện ấy để đi. Cứ như thế thôi, chẳng phải để tìm thấy một cái gì, cũng chẳng phải là để đi đến đâu. Lần gần đây nhất xuống ga Hàng Cỏ, tôi mất dấu con đường mòn. Hà Nội đã xóa bỏ tầu điện. Phố xá huy hoàng. Nhà cửa đẹp đẽ. Đời sống sung sướng... Có lẽ đến một ngày nào đó, người ta có thể hình dung nổi đã có thời tồn tại chính trên xứ sở tươi đẹp này những cảnh tượng đại loại như cảnh tượng tôi từng thấy hai chục năm về trước, khi tôi còn rất trẻ."
(Trích "Khắc dấu mạn thuyền" - Bảo Ninh)