“Trong cơn mơ có thực” tập hợp những sáng tác của Văn Công Hùng ở thời điểm từ lúc ông chuẩn bị nghỉ hưu đến nay - sau khi ông đã tạm khép lại những bộn bề của đời sống công sở. Có lẽ vì thế, thơ ông cũng tung tẩy, phóng khoáng, “thoát xác” khỏi những gò bó ràng buộc khuôn thước. Đọc thơ, ta có thể nhận thấy dấu ấn của những miền đất in đậm qua mỗi bước phiêu du của nhà thơ. Từ những địa danh trong nước như Sài Gòn, Đồng Nai, Đăk Nông, Quy Nhơn, Đà Nẵng, Huế, Ninh Bình, cho đến những đất nước khác như Đài Loan, Ấn Độ… Đến nơi nào, ông cũng có những chiêm nghiệm rất riêng: “nước chia hai Đồng Nai chia mấy/ cù lao Phố không còn làng/ bỏng rẫy ước mơ lá xanh” (Phía bâng khuâng).
Không chỉ ưu tư nỗi niềm thế sự, đọc thơ, ta còn bắt gặp một Văn Công Hùng nhân văn trong từng nếp nghĩ. Thơ ông chan chứa tình yêu thương. Một điều người đọc có thể nhận thấy trong tập thơ này, Văn Công Hùng nhiều lần nhắc đến tuổi tác. Chúng ta cũng có thể đọc được sự tiếc nuối trong ông, đó là nỗi nuối tiếc tuổi xuân trai trẻ đã trôi qua. Vậy nhưng, tình yêu trong thơ Văn Công Hùng lại không hề có tuổi.