"... Cấu kết với tổ chức Mafia, Mátsinô thường cống hiến một phần hắn kiếm được cho bọn này. Mặc dù đã rải khá nhiều tay chân trong thành phố, nhưng hắn thừa biết rằng tên ăn trộm của hắn chẳng đứng nguyên tại chỗ mà sẽ cố cao chạy xa bay, càng nhanh càng tốt. Nếu vậy, hắn sẽ báo tin cho kẻ thân cận của hắn trong Maphia. Tất cả tổ chức này sẽ tham gia cuộc truy lùng. Không một kẻ nào ăn cắp của Maphia hoặc bạn bè của Maphia có thể trốn thoát được: đây là một vấn đề nguyên tắc. Không có một thành phố nào, một làng nhỏ nào mà tên trộm có thể sống yên ổn. Giônny biết rõ như vậy nên kế hoạch của anh là làm sao cho không ai có thể ngờ rằng anh là thủ phạm.
Giônny đã nghiền ngẵm kỹ vấn đề này, biết rằng tương lai và mạng sống của mình tùy thuộc vào đấy. Lấy đựơc tiền xong, anh sẽ chạy nhanh ra bến xe ở bên kia đường nhét bao tiền vào trong ngăn ký gửi tự động. Cứ để nó nằm đấy trong ba hay bốn tuần, rồi chờ xem tình hình diễn biến ra sao. Khi Mátsinô đã tin rằng thủ phạm đi xa rồi, lúc đó sẽ tìm cách chuyển số tiền ấy vào trong một ngăn ký gởi khác của ngân hàng. Anh định giấu ở ngân hàng ngay, nhưng việc chứng minh rằng anh không tham gia vào vụ trộm lại phụ thuộc vào thời gian anh hành động. Bến xe ngay đàng trước mặt văn phòng của Mátsinô. Mang bao tiền tới đó chỉ mất vài phút, sau đó trở về chỗ Mêlani. Ngân hàng ở cuối thành phố, lúc đó chắc đã đóng cửa.
Toàn bộ kế hoạch đòi hỏi phải thật kiên nhẫn. Khi đã mang được tiền để ở ngân hàng, Giônny sẽ đợi thêm hai hay ba năm nữa. Anh sẽ không nóng vội à tính rằng, khi rời khỏi thành phố này, anh sẽ có trong tay một món tiền đủ để sống ở Phơlôrít, tậu chiếc du thuyền và thực hiện những điều mình mơ ước.
Mátsinô nắm tất cả bọn cảnh sát trong tay, nên bọn họ sẽ được báo động sau khi việc mất trộm bị phát hiện. Họ sẽ soi cái két và bàn giấy của Ăngđi bằng kính lúp, nhưng không ngại. Anh sẽ đeo găng tay và có chứng cớ, khi xảy ra vụ trộm anh đang nằm ở Mêlani và chiếc xe hơi của anh vẫn đậu ở ngoài cửa nhà cô ta. Anh tin rằng Mêlani sẵn sàng thề để đảm bảo rằng quả anh không hề rời cô ta trong thời gian ba mươi phút xảy ra vụ trộm.
Vỉ két bị mở đàng hoàng bằng chìa khoá nên mối nghi ngờ sẽ đổ lên đầu Ăngđi. Cảnh sát sẽ không chần chừ tóm lấy viên thủ quỹ, người giữa chiếc chìa khoá độc nhất, hơn nữa, người ta đã có một hồ sơ đen về hắn. Ăngđi có thể sẽ được minh oan sau này, nhưng cho dù có thế đi nữa, Mátsinô cũng sẽ chuyển sự nghi ngờ qua những nhân viên khác của hắn trong băng. Vì cái chìa khoá két, hắn sẽ cho rằng thủ phạm không thể là người ngoài. Đám bộ hạ của Mátsinô gồm chừng hai trăm người, vẫn ra vào thường xuyên văn phòng của hắn... Nếu hắn nghi ngờ anh thì anh phải là người cuối cùng, con người can đảm và trung thành, đã nhiều lần cúuu hắn khỏi mố hiểm nguy, vẫn cư xử đàng hoàng và luôn luôn tuân theo các mệnh lệnh của hắn.
Ngồi bên cửa sổ, Giônny kiểm tra lại nhiều lần mọi chi tiết kế hoạch của mình, không tìm thấy một điểm nào đáng chê trách. Vậy mà anh vẫn không yên tâm...".