“Trời Xanh của Táo” là cuốn nhật ký bằng tranh của một cậu bạn họa sĩ đang là sinh viên trường ĐH Xây dựng. Cuốn sách sẽ đưa bạn trở về với thời ấu thơ với những trò nghịch ngợm quen thuộc của một trong những thế hệ chưa công nghệ.
Khoảng trời xanh ấy có bờ vai của vững chãi của bố, bàn tay mềm mại của mẹ, dáng tần tảo chiều chuộng của bà và tiếng cười của đám bạn. Chỉ với chiếc mo cau và một thằng bạn là bạn đã có một chiếc xe kéo đến mòn mông, thủng quần. Những món đồ chơi được sản xuất từ những nguyên liệu trong vườn, trong nhà và những đứa trẻ ấy chỉ cần một thứ đồ bỏ đi cũng biến thành đạo cụ hoành tráng. Những tháng ngày ấy không âu lo, chẳng muộn phiền, chỉ có tiếng cười trong trẻo, những khuôn mặt nhọ nhem vì nghịch ngợm, mọi thứ đều kỳ diệu và dường như cả thế giới đều là của mình.
Quãng thời học sinh nhất quỷ nhì ma nhiều trò chọc phá cũng thật oái oăm. Nào kẻ phấn chia bàn, nào gán ghép cặp đôi, nào so bì cặp sách. Rồi thì dán giấy trêu nhau, giặt giẻ lau cũng là việc “hot”, những lần trả bài mà tim quay sổ xố, kỷ niệm với thầy cô và mối tình gà bông chẳng dám thổ lộ. Những ký ức về cái thời ẩm ương, ngọt ngào, bình dị mà mộc mạc không thể phai nhòa trong lòng mỗi người.
Cuốn sách không chỉ là khoảng trời riêng của Táo, mà còn chứa một sắc trời xanh trong của bạn.