Hơn 20 năm làm thơ, Hường Lý chọn sự lặng lẽ, một cuộc đối thoại thầm thì và không ngừng với tuổi thơ và “Trăng lên trên mái nhà rông” ghi lại hành trình không mệt mỏi đó. Hường Lý lấy nữ tính làm duyên nên thơ trọng về tình cảm nhưng cũng là người nghịch ngầm nên giữa phẳng lặng thi thoảng lại bị khuấy động bởi những viên sỏi nghịch ngợm như nụ cười duyên theo sau cái nheo mắt hóm hỉnh.