Tại sao người ta đọc tiểu thuyết? Vì muốn tìm kiếm ở đó một câu chuyện đời người.
Tại sao người ta đọc tản văn? Vì muốn tìm kiếm ở đó những phút giây tản mạn trong chốn lao xao này.
Vậy tại sao người ta đọc truyện ngắn?
Không dài như tiểu thuyết, lại chẳng quá ngắn gọn như tản văn, những câu chuyện ngắn, vì lẽ đó, đủ để mang đến những khoảng lặng ý nghĩa trong tâm hồn mỗi chúng ta.
“Chúa ơi! Thật khủng khiếp khi người đổ những ánh trăng vàng lên đầu bọn trẻ chính là tôi, những ánh trăng vàng như mắt của Chúa.
Thật tội lỗi Bin à! Tại sao tôi có thể làm điều đó? Tôi không hiểu nổi mình và cả Chính phủ nữa, tôi không nghĩ là Chính phủ lại có một “chiến dịch bẩn thỉu” như thế. Nếu có lại một sự lựa chọn… ồ không, thật hoang đường khi nói ra điều đó! Chúng tôi đã đặt lên mảnh đất của các bạn một bàn tay quỷ với lời nguyền làm cho những thế hệ tiếp nối của các bạn phải què quặt.
Không Bin à, không ai dám nhìn vào sự thật đó cả vì nó quá kinh khủng. Anh biết không, các phiên điều trần đã diễn ra và kết quả của nó là gì nào? Không gì cả Bin à. Số tiền hỗ trợ đã được nâng từ ba triệu lên sáu triệu USD đấy, nhưng đã là gì so với thảm họa đó. Tôi thấy thật buồn cười khi cáo buộc các công ty sản xuất hóa chất. Nó là đứa con của thằng Chính phủ và là đứa con ngoan. Anh dám không ngoan khi là đứa con của hắn không hả Bin? Đừng nhé Bin, hắn sẽ bắn anh đấy…”
Nằm trong Tủ sách Tác Phẩm Văn Học - Những Gương Mặt Tiêu Biểu, tập truyện ngắn Trăng Giẫm Gai chứa đựng 11 câu chuyện nhỏ, chỉ là 11 câu chuyện nhỏ thôi, nhưng đủ sức làm lay động trái tim và khối óc của những ai đã từng đọc qua cuốn sách này.