Một nỗi đau khổ tôi chưa từng thấy thoáng lướt qua ánh mắt anh. Dường như ánh mắt hoang vắng ấy khiến tôi nhớ lại tiếng tim đập thình thịch vào thuở ban đầu ngây thơ. Anh nói.' Yêu"
Từ ấy giống như một giọt máu đỏ tươi rớt xuống. Tôi biết, cuối cùng chúng tôi đã thuộc về nhau. Có một thứ nặng nề khôn xiết trói chặt chúng tôi lại với nhau, nên tôi không hỏi anh còn yêu cô ấy không. Đuổi cùng giết tận vốn chẳng phải việc tốt lành gì !