Tôi Đã Trở Về Trên Núi Cao
"… Tôi cứ lẩn thẩn trong khu rừng mả mướt mát tối tăm u tịch ấy suốt những năm tháng tuổi thơ. Từ khu rừng ấy, tôi đã không còn buồn bã khi nghĩ về cái chết. Chết, rốt cuộc cũng chỉ là một giấc ngủ dài, và hồn thì mải chơi lang thang không về mà thôi. Điều thú vị là, hồn không về, nhưng hồn không chết mà sẽ bay nhảy khắp nơi trên bầu trời hay dưới mặt đất. Như là chị tôi ấy. Tôi luôn tin rằng tôi đi đến đâu chị cũng sẽ theo đi đến đấy, đâu đó quanh tôi, rất gần, đủ để gọi "Thúy! Thúy!"" – Chết chỉ là một cuộc rong chơi.