Cuốn sách đi sâu vào việc phân tích sự tương đồng của mỹ học đạo Lão, Deconstruction và Thiền, được thể hiện ở chỗ chúng đều cho rằng tư duy con người và các tác phẩm là một hệ thống cấu trúc bất tận, chứa đựng nhiều lệch lạc, dị biệt và chồng chéo. Cả ba dòng tư tưởng này đặc biệt coi trọng cấu trúc nhận thức nhị nguyên (âm/ dương ; nói/ viết ; hữu/ vô ; thường/ vô thường…) để rồi từ đó phá bỏ cái cấu trúc ấy, giúp khai phóng tư duy. Nghệ thuật, dưới sự soi chiếu của các dòng tư tưởng này, không chỉ mang đến cái đẹp cho công chúng, mà còn là một cách khai mở tư duy, một con đường tiến tới chân lý.