Với kết cấu hai phần độc lập, tưởng chừng như hoàn toàn riêng biệt nhưng lại hòa quyện cảm xúc và dòng chảy thời gian cùng nhau. Trót lỡ chạm môi nhau được tác giả viết theo dạng tản văn ghi lại từng khoảnh khắc đáng nhớ trong cuộc sống của mình. Những câu chuyện nhỏ giản dị nhưng sâu sắc và trưởng thành hơn chính lứa tuổi của Sơn Paris rất nhiều. Những ai đã từng sống và đang sống trong những giây phút “vĩ đại” nhất của cuộc đời mình (tuổi 20) sẽ cảm thấy “Tìm một người giống anh” và “Anh còn có một chuyện tình… để quên” tựa như một tham chiếu để mỗi chúng ta soi vào đó và lắng đọng.