Xã hội càng hiện đại càng ngổn ngang hơn. Chiều nào, góc nào, hướng nào cũng thấy ngổn ngang. Sáng mở mắt ra đã ngổn ngang. Ngổn ngang đến khi đi ngủ. Ngổn ngang cả trong mơ. Ngổn ngang phận người. Ngổn ngang chân trời. Người viết cất lời trong (về) những hỗn mang ngổn ngang ấy. Để làm gì? Để được gì? Chẳng biết nữa. Đơn giản, tập truyện là những chiều kích ngổn ngang trong khoảng không gian, thời gian nhất định nào đó mà người viết muốn găm lại, mong được sẻ chia. Chỉ vậy thôi.”
Bản thảo tập hợp nhiều truyện ngắn của tác giả Văn Thành Lê có đề tài khá phong phú, lối viết dí dỏm, trẻ trung và đa dạng.