Một đời thơ, một đời chiến sĩ, thi sĩ, ông được ví như tráng sĩ, như cánh chim đại bàng, như rừng nguyên sinh...mãi còn hấp dẫn người đời sau. Con người của những tình cảm lớn, của những bài thơ tầm vóc về quê hương, đất nước, dân tộc ấy, cũng đồng thời là con người của thiết tha tình yêu.
Những người đàn bà đã đi qua đời ông, dù được nhận từ ông khổ đau hay hạnh phúc, dù đi đường dài cùng ông hay chỉ là một quãng đời ngắn ngủi, cũng vẫn luôn mang hình ảnh của một nàng Thơ nơi trái tim ông. Và họ lúc nào cũng ở trong những lời thì thầm số phận: “Thôi về đi em chợ chiều đã vãn/ Nhớ mua cho anh một gói nhân tình”…