Phải! "hùng biện" mà tâm phục là chuyện thường. Nhung thỉnh lặng mà hùng biện là "Vấn đề". Trong cuộc giành độc lập cho Ân Độ, theo đường lối bất bạo động, Thánh Gandhi mỗi lần phát biểu với chánh quyền Anh, ông không cần biện một cách hùng, mà lúc nào cũng ăn nói nhỏ nhẹ, mềm mỏng, lắm lúc ông có thái độ trầm tư và im lặng. Thế mà chánh quyền Anh rất nể phục ông.
Phong thái tọa thiển, tướng diện im như bàn thạch, tâm yô quái ngại của Đức Thích Ca là một hùng biện nói lên cho chúng sinh cái ngộ tuệ bất khả dĩ ngôn truyền. Chữ vô ví của Lão Tử là một hùng biện chiếu tỏa cái dạo çũng bất khả dĩ ngôn truyền.
Khi bị môn đồ niên trưởng của mình là Phêrô chối mình đến ba lần trước mặt kẻ bách hại mình, Chúa Giêsu không ổn không trách mác, mà thinh lặng nhìn ông. Cái nhìn ấy thuộc dạng hùng biện nhất của nhân loại.