Trong Thiền của tôi, Vệ Tuệ luôn bắt đầu một chương mới bằng những danh ngôn, những lời nói trong kinh dịch... Cùng với câu chuyện tình yêu mãnh liệt, đầy cảm xúc đến trần trụi, tôn giáo và “Thiền” được lồng ghép rất tỉ mỉ trong cuộc sống, suy nghĩ và lời nói của các nhân vật.
Tình yêu rồi cũng sẽ qua đi, con người đôi khi phải tự biết mình rất cô đơn trong cuộc đời này. Có một niềm tin để sống, có một người để trao gửi yêu thương và chờ đợi... Phải chăng ý nghĩa cuộc đời, ý nghĩa của “thiền” nằm trong những điều rất giản dị như cỏ cây, hoa lá, bốn mùa xuân hạ thu đông và những hạt giống đang nảy mầm?!