Sự đoạn tuyệt bất ngờ của bốn người bạn thân đầy màu sắc thời cấp ba: Xanh, Đỏ Trắng và Đen đã gây cho Tazaki Tsukuru một vết thương lòng chí tử đeo đẳng suốt mười sáu năm trời. Cùng với đó là một mệnh đề đã gần như trở thành kết luận trong lòng gã: Tazaki Tsukuru không màu và trống rỗng.
"Ký ức có thể che giấu, nhưng lịch sử thì không thể xóa bỏ." Lời Kimoto Sara, người bạn gái hơn gã hai tuổi, đã đưa gã vào cuộc hành trình tìm gặp bốn người bạn cũ hòng xác định lại mệnh đề Tazaki Tsukuru không màu và trống rỗng cũng như cái lõi thật sự của vết thương. Để cuối cùng gã nhận ra một điều.
"Lòng người và lòng người [...] gắn kết với nhau sâu sắc bởi tổn thương và tổn thương. Nối liền với nhau bởi niềm đau và niềm đau, bởi mong manh và mong manh."
Xuyên suốt cuốn tiểu thuyết là một không khí u sầu lặng lẽ và cô độc tựa như những đơn âm trong đoạn mở đầu đoản khúc 'Le mal du pays' của Liszt. 'Tazaki Tsukuru không màu và những năm tháng hành hương' đã đưa Haruki Murakami trở lại đầy kỳ vọng sau 3 năm kể từ '1Q84'.