Giữ tuổi trẻ đầy mộng mơ và lấp lánh, bạn có bao giờ nhìn thấy vết thương cào xước năm tháng hồn nhiên của mình? Vấp ngã giữa công việc đầy biến động, đập vỡ tình yêu trong bàn tay, hay đơn giản một ngày gục ngã vì tổn thương trán ứa những gì ta có thể chịu đựng.
Đừng trách vết thương, đừng đay nghiến đổ vỡ xảy đến không thể hàn gắn, bởi sự bi quan và lần vấp ngã thực sự sẽ định hình ta.
Ta lớn lên mãi mãi, yêu cuộc sống, trân trọng bất trắc như điều không tránh khỏi, và chọn sẽ sống mạnh mẽ như chưa từng biết sợ một cơn bão nào trong đời.
Tình yêu hay sự thành đạt… chỉ là phái sinh của những vết thương tươi mới trong tim mình.
Vì tuổi trẻ dũng cảm như thế…