Nghiên cứu về thành phố, như là tổ chức xã hội về bản chất, từ gần nửa thế kỷ nay chủ yếu dựa trên những cách tiếp cận về các hệ thống sản xuất, các hình thức định dân và cách thức sử dụng không gian đô thị. Từ khía cạnh này, việc nghiên cứu đã gần như bị tách ra khỏi những mối quan hệ giữa các cá nhân, các nhóm xã hội và các hình thức đô thị xây dựng và phi xây dựng, đặc biệt khi không chú ý đến những vấn đề đặt ra về môi trường.