" Đường về, đi qua những thửa ruộng lúa đã trổ bông, Trung lại nhớ tới mùa thu hoạch, tới mùa tranh giải bóng đá toàn xã năm rồi. Đã gần giáp một năm về với quê ngoại, Trung đã thấy thân quen, gắn bó với mảnh đất này, không còn những nhớ nhung vu vơ về một thành phố náo nhiệt, ồn ào và những xa lạ nữa. Ở đây nó đã có những vui buồn thân thiết của một con người sống trong một gia đình. Nó đã đem lại niềm vui cho người khác, là niềm tin tưởng quý mến của người khác. Nhớ tới những tràng pháo tay với những tiếng hò reo khi đôi tay vàng của nó bắt dính quả bóng cắt đứt một pha tấn công nguy hiểm của đội bóng bạn mà Trung nghe trong lòng mình dâng lên niềm hưng phấn.”