“Trong cuộc sống khi ta thiếu hụt thứ gì thì khát khao có được thứ đó. Thiếu ánh sáng là sự thiệt thòi nhất của người khiếm thị. Những giấc mơ ánh sáng là khát khao của những người không thấy được mặt trời. Nhưng thực tế với những người khiếm thị từ nhỏ không có ánh sáng cả trong những giấc mơ, thì khát vọng ánh sáng là nội dung chính của cuốn sách này. Với tất cả những người bình thường, ánh sáng đẹp nhất là lúc bình minh, khi vừa qua một đêm dài. Với những người khiếm thị được nhìn thấy mặt trời, ánh sáng chắc đẹp không thể có từ ngữ nào miêu tả được.”