Đại sư Vân Thê luôn xót nghĩ rằng đời mạt pháp, người học xem thường Tông môn, bác bỏ Tịnh độ, có kẻ tâm như voi cuồng, voi say. Những giảng sư thì chỉ y vào tri giải mà giảng thuyết, chỉ nói ăn nên chẳng thể no. Suy nghĩ như pháp, thì chỉ có một môn niệm Phật mới cắt ngang dòng sinh tử, thâu hết ba hạng căn cơ. Thế là ngài chỉ đề xướng Tịnh độ, soạn A-di-đà kinh sớ sao hơn mười vạn lời, gồm thâu các kinh Viên đốn, dung hội sự lí, trở về nhất tâm. Sau khi sách hoàn thành, tăng tục gửi tâm vào Tịnh độ giống như cá rồng đổ về biển cả.