Nhưng chúng ta đều đã lớn rồi, không còn ở tuổi trẻ con thơ mộng bồng bột nữa. Tôi và cô bằng tuổi nhau, sắp già trước mắt mọi người, chứ đối với riêng tôi, tuổi già là một viên đạn chẳng bao giờ bắn trúng được cô. Cô ở trên cao, ở ngoài vòng tháng năm tuổi tác. Tiếng cười của cô làm rung chuyển chiếc đồng hồ đeo trên tay làm kim thời gian đứng lại hoặc chạy ngược chiều. Chỉ có tôi là chóng già, bởi trong người lúc nào cũng bị ám ảnh dằn vặt vì cô. Cô tươi trẻ thiên thu, tôi sớm bạc đầu già cỗi.
(Lời cầu hôn)