Đức Phật đã dạy “Gia đình là nơi tâm trí này sống với tâm trí khác. Nếu chúng yêu thương nhau thì ngôi nhà sẽ đẹp như một vườn hoa. Ngược lại, nếu chúng bất hòa thì sẽ như cơn bão tàn phá khu vườn.”
Làm cha mẹ là một công việc khó khăn. Ba tôi từng nói với tôi rằng, dù làm gì cũng sai cả. Lúc đó tôi còn là một thiếu niên, nên ông nói vậy cũng chẳng lấy gì làm lạ, nhưng cho dù ông nghĩ mình đã mắc sai lầm gì đi nữa thì ông chắc hẳn cũng đã làm đúng một điều nào đó. Ngày nay, anh chị em chúng tôi rất yêu thương nhau. Ba mẹ tôi đã đặt nền móng cho điều này từ khi chúng tôi còn nhỏ. Nhưng không phải họ là những ông bố bà mẹ hoàn hảo, mà cả hai vừa khiến tôi khó chịu vừa khiến tôi dễ chịu.
Có rất nhiều sách về nuôi dạy con, nhưng gần như không có cuốn nào dựa trên nền tảng nguyên lý Phật giáo. Phật giáo, suy cho cùng, là về quy luật nhân quả. Nếu chúng ta làm điều thiện, kết quả mang lại sẽ tốt đẹp. Đó là một triết lý lạc quan trong đó chúng ta có thể loại trừ hoàn toàn được sự vô minh (thiếu hiểu biết) và từ đó là toàn bộ khổ đau nữa.