Trong cuộc Hội thảo “Sân khấu Hà Nội với người xem” do Hội Nghệ sĩ sân khấu Hà Nội tổ chức đầu tháng 7/2017, tôi cho rằng “Hiện nay không thể phủ nhận không ít các tác giả với bản lĩnh của mình cũng luôn luôn cố gắng để phản ảnh những vấn đề lớn của xã hội, những điều người xem quan tâm để cho ra những kịch bản đủ sức kéo khán giả đến với sân khấu”. Kịch tác gia Lê Huy Quang là một trong những tác giả như vậy.
Trong 7 kịch bản in trong tập kịch mới này, điều dễ nhận thấy là khi làm thơ Lê Huy Quang sâu lắng, thao thiết với những rung cảm của tâm hồn với bút pháp cách tân táo bạo bao nhiêu, thì khi ở góc độ của kịch tác gia ông nhanh nhạy với vấn đề thời sự bấy nhiêu. Chỉ có điều chất thời sự trong kịch Lê Huy Quang đã được nâng lên tầm khái quát để cho hôm nay và ít nhiều mai sau nhìn thấy một giai đoạn lịch sử của đất nước ta. Vậy là tố chất phản xạ sắc bén của một người làm báo đã gắn chặt hữu cơ với sự rung cảm của một nhà thơ, đã tạo nên bản sắc trong kịch bản của ông.