“Các truyện thật ngắn của Nguyễn Thị Hậu như một khoảnh khắc trong cuộc sống, có khi là ánh chớp lóe lên trước cơn giông, có khi là cơn mưa bất chợt giữa ngày hè oi bức, có khi là cú vấp trên đường… Người viết, vừa luôn quan sát nắm bắt được những giây phút bất chợt ấy một cách tỉnh táo, vừa lại cảm nhận bằng trực giác, từ trái tim, sự “đe dọa” ẩn trong ánh chớp, sự nhẹ nhõm sau cơn mưa, cả cảm giác choáng vì đau của cú vấp ngã…
Những truyện rất ngắn, như một lời kể duyên dáng hoặc sắc sảo tinh quái, đọc xong có thể mỉm cười, cười phá, hoặc trầm ngâm vì sự tự trào giễu cợt, vì những khoảnh khắc được chia sẻ kín đáo qua mấy dòng vẻn vẹn. Những lát cắt mỏng, và nhỏ, vốn chất liệu từ cuộc sống xung quanh và của chính mình từ cảm nhận, qua góc nhìn của tác giả, đã làm nên chuyện không hề nhỏ, vì qua đó có thể thấy được con người và không khí một thời, thời này.