Nhớ rất nhiều là nhớ được bao nhiêu là tập thơ của Huyền Thư - một thiếu nữ đã rời xa gia đình, làng quê ra nước ngoài du học từ nhỏ nhưng vẫn nuôi trong mình cảm thức tiếng Việt và cảm xúc đồng quê để viết nên những bài thơ nặng trĩu nhớ thương, hoài cảm. Với hành trang là lời mẹ dặn:
“Lẽ trần gian là họa ai gây thì người ấy trả
Nên đừng thấy lạ
Cứ hiền và cứ ngoan”
Một lời dặn đơn sơ mà gan ruột của người mẹ cho con gái bước ra thế giới một mình. Tập thơ vì thế đọc thấy cả sự làm nũng của một người con với cha mẹ, của một người trẻ thử già nua để được hồn nhiên, của một cô gái với đất và người ở những nơi cô đã đến, đã sống.
Nhớ rất nhiều là nhớ được bao nhiêu có thể là một câu hỏi cho người, nhưng phần nhiều là câu tự vấn mình, một khát khao tâm tình và sẻ chia, cả một day dứt, phân vân nữa. Nhớ đến bao nhiêu là nỗi nhớ đã nhiều? Đảo ngược nhan đề tập thơ có lẽ lại đưa đến một cách đọc thơ khác.
ềnh, thuế nhập khẩu.