Nhiệt đới buồn là truyện kể mang tính nhân văn sâu sắc, là một tác phẩm nhân chủng học, dân tộc học được kể dưới hình thức du ký, khảo cứu về những chuyến đi, những cuộc gặp gỡ với “cái khác”, với “những con người khác” của tác giả. Học giả Oliver Tessier đánh giá: “Cuốn sách là bài tập bắt buộc đối với mọi người tập sự vào nghề dân tộc học mơ tưởng đi đến những vùng xa lạ. Tác phẩm bắt đầu bằng tuyên bố lạnh lùng và dứt khoát, chắc chắn là câu nói nổi tiếng nhất trong toàn bộ nền văn học dân tộc học: ‘Tôi vốn ghét các chuyến viễn du và những nhà thám hiểm’”.