Nhà văn, kẻ có ích và cần thiết cho cuộc sống! Nhà văn, người đem văn đến cho cuộc đời. Nói thế là bởi vì, cái gọi là văn ấy chỉ nhờ có nhà văn mới trở thành hiện hữu. Vì nó vô hình vô ảnh, nó không tồn tại ở đời thực. Nó chỉ xuất hiện dưới bùa phép hữu hiệu tức tài năng thiên bẩm của nhà văn. Nó là sản phẩm của nhà văn. Của nhà văn! Do nhà văn tạo nên. Nó là một giá trị mới được nhà văn gia thêm vào cuộc đời. Ừ thì đúng là cần phải có mưa ấy, sông này, trăng kia, cỏ nọ, nghĩa là phải có chất liệu từ cuộc đời này để làm sở cứ co mọi tác phẩm, kể cả tuyệt tác Truyện Kiều.