Cuốn sách đầy cảm xúc đánh dấu sự trở lại với sở trường bao năm qua của Hamlet Trương trong thể loại tản văn gồm 29 bài viết mới về cuộc sống và tình yêu, hai vấn đề lớn trong cuộc sống của một "người lớn". Hamlet Trương không còn gọi độc giả của mình là "người thương" nữa, mà thay vào đó là "người lớn", khi đã cùng nhau trải qua một hành trình cảm xúc dài hơn 5 năm cùng nhau. "Người lớn không khóc" chưa bao giờ là lời khẳng định chắc nịch về sự mạnh mẽ bởi đâu ai biết mình sẽ rơi lệ khi nào, câu nói này chỉ là lời nhắc nhở cho những ai đang chạm ngõ trưởng thành, rằng người lớn sẽ lựa chọn rơi lệ vì những gì xứng đáng, và ở một ý nghĩa khác, người lớn không khóc vì bao nhiêu nước mắt đã chảy ngược vào tim sau quá nhiều thương tổn.
"Trước khi chia tay anh, tình yêu em rơi vào thinh lặng. Cái thinh lặng kỳ lạ nằm ngoài những tiếng động vật lý. Bỗng dưng anh không còn cảm nhận em muốn lắng nghe anh nữa, bỗng dưng em đi về như người vô hình, bỗng dưng những âm thanh xuất phát từ người này không còn làm người kia dỏng tai lên chú ý. Sự thinh lặng lúc này gần giống như một sự từ chối, nhỏ nhặt thôi, nhẹ nhàng thôi… Và từ đó ta xẻ đôi thế giới… Người yêu nhau nhạy cảm hơn vạn lần, chỉ một khắc lặng thinh, người này bỗng thấy mình thừa thãi trong cuộc đời người kia. Tình yêu nhất thiết phải có tiếng động, anh sẽ nhớ điều này mãi về sau..."
(Trích Lặng thinh tan vỡ)
"Cho nên càng lớn lên con người càng lười giải thích. Có khi ai đó hiểu lầm, ta thậm chí muốn để họ tự tìm ra câu trả lời theo thời gian. Ta chỉ cần những người ta thương hiểu là đủ, còn lại, tùy!"
(Trích Lười giải thích)