Đây là cuốn tiểu thuyết thứ 5 trong số 10 cuốn sách, cả tuyển tập truyện ngắn và tiểu thuyết) của Trần Ngọc Dương đã xuất bản. Dấu ấn tác phẩm của một nhà văn đã từng kinh qua cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước luôn hiển hiện ở mỗi trang viết của ông. Là một thương binh, ra khỏi cuộc chiến tranh trở về công việc làm mỏ than bình thường như bao người lính ra trận trở về khác, ẩn ức về cuộc chiến luôn thôi thúc ông trải lòng trên mỗi trang viết, dù là một truyện ngắn hay trải dài trong một cuốn tiểu thuyết…
Trong số 10 tác phẩm đã xuất bản thì có tới một nửa là tiểu thuyết và đều đề cập đến cuộc chiến tranh mà ông đã đi qua. Đến cuốn tiểu thuyết thứ 5 này, tác phẩm có cái tên cũng giản dị như câu chuyện nhà văn đề cập: Ngôi nhà có giàn hoa giấy, giàn hoa giấy có thật, ngôi nhà có thật, và những con người ở hai trận tuyến có thật đan xen nhau trải dài theo biến cố lịch sử thời gian. Nhưng sự giản dị ấy ẩn chứa những thông điệp nhân văn sâu sắc thông qua những lớp ngôn ngữ, tiết tấu nhanh và logic cuốn hút người đọc không thể rời cuốn sách theo từng chương tiểu thuyết. Câu chuyện trải dài từ cuộc chiến thứ nhất đến cuộc chiến thứ hai, những tưởng “ngôi nhà, giàn hoa giấy, nhân vật ở đó” đã biến chuyển không còn sợi dây liên kết khi lớp bụi thời gian đã phủ bụi qua nửa thế kỷ.
Nhân vật trong Ngôi nhà có giàn hoa giấy mang một lý lịch rất rõ ràng, rất nhiều chiến công, nhưng cũng đầy éo le do hoàn cảnh đưa đến. Minh, nhân vật chính của câu chuyện, đã không nề hà khi chôn cất một người lính phi công phía bên kia và anh đã lặng lẽ giữ lại tấm ảnh có cô gái bên ngôi nhà và giàn hoa giấy. Một “chiến lợi phẩm” mà theo quy định của đơn vị anh và đồng đội không được phép làm. Và chỉ vì thế, lẽ ra con đường tiến thân của Minh sẽ hanh thông hơn với những chiến công anh đã lập, nhưng cái sự đời éo le của một người lính trong một tích tắc “sơ ý” đó đã làm đảo lộn cuộc đời anh.