“Anh Đỏ vào lôi chị ra, chị bíu chặt lấy chân giường, miệng ngoặp vào chân chồng. Anh đau quá kêu lên: ‘Ái! Đồ chó cắn tề! Được, đã muốn nằm vạ, tau cho nằm.’
Bà mẹ chồng đang bán ngoại chợ mẻ cá mà con đánh được hồi đêm... vội chạy về. Với tất cả cái hùng hổ của những mụ già, mụ xăm xăm vào buồng... Mụ cúi định lôi dậy, lại bị ngoặp vào tay; mụ vừa chạy ra, vừa kêu như sắp bị chết chém: ‘Ủa làng nước ôi! Ủa làng nước ôi! Hắn cắn đứt tay tui rồi!’ ”