Câu chuyện kể về quãng đời ấu thơ (từ 4 tuổi đến 15 tuổi) của An trong giai đoạn từ 1944 đến 1955.
An là cô bé sinh ra trong gia đình có truyền thống cách mạng (cả bố và mẹ là thành viên Thanh niên Cách mạng Đồng chí Hội hoạt động ở nước ngoài). Sau Cách mạng tháng Tám 1945, An theo mẹ về Hà Nội, lúc vừa tròn 6 tuổi. Kháng chiến toàn quốc nổ ra, An được đưa về quê Nghệ An sống với bà nội. Cuộc sống của cô bé phải sống xa mẹ, xa em, suốt gần 9 năm sống với bà nội trong vùng tự do Nghệ An đã để lại trong An nhiều kỷ niệm khó quên. Bằng nghị lực của một cô bé mồ côi cha, sống xa mẹ, An đã từng bước học tập và trưởng thành trong vòng tay của bà nội và bà con nội ngoại gần xa ở quê. Hòa bình lập lại (1954), cô vừa học xong năm đầu cấp ba trong vùng kháng chiến thì được ra Hà Nội đoàn tụ cùng gia đình, cùng với người bố dượng là bạn chiến đấu của ba An.
Cuộc sống ở vùng tự do trong thời kỳ kháng chiến chống Pháp được An kể lại khá sinh động và cũng đầy đau thương. Những khó khăn, những mất mát và cả những đau thương, oan trái trong Cải cách ruộng đất, niềm vui của ngày đoàn tụ với mẹ và các chú từ miền Nam tập kết ra làm cho An thấy mình lớn lên, trưởng thành hơn.
Dù một mình trên đường nhưng An không cô đơn bởi quanh mình vẫn còn những người thân khác thương yêu cô.