Một chuyện đời

Một chuyện đời

Một Bàn Tay Thì Đầy

Một Bàn Tay Thì Đầy

Một chuyện tình : tiểu thuyết

14 Ngày
Availability: Còn trong kho
SKU
58963211
tiểu thuyết
thư viện khth
Một chuyện tình thấm đẫm nước mắt của người đàn bà xinh đẹp nhưng bất hạnh, cuộc đời đáng thương và giông bão Nguyệt Hà với tên giả khi làm nghề là Bích Ly. Nỗi tủi nhục, ê chề phải bán thân nuôi miệng được khắc họa bởi những dòng đau xót, chứa chan và đong đầy tình thương với cái nhìn nhân đạo của tác giả.

Cuộc đời Nguyệt Hà bước sang một lối rẽ mới khi nhận làm vợ hợp đồng trong mười lăm ngày của Lê Bá Trực – với tên giả là Hưng. Một người đàn ông mất niềm tin vào tình yêu sau khi mối tình đầu tan vỡ. Nhưng khi gặp Nguyệt Hà thì chính tình yêu, niềm tin và sự chân thành của cô đã giúp trái tim anh đập lại nhịp yêu thương. Kết quả của mối tình là bé Thảo My. Sau tất cả những xa cách, khó khăn và thử thách tưởng như vô vọng thì cuối câu chuyện bất ngờ là một cái kết nhân văn và thấm đẫm tình người.

Câu chuyện được kể với vai người đàn bà tư vấn tâm lý, thấu hiểu và chia sẻ cuộc đời với Nguyệt Hà, day dứt, trăn trở về cuộc đời cô gái nên đã viết thành một cuốn truyện.



… Tôi kể câu chuyện tình kỳ lạ này cho chồng tôi và các bạn đồng nghiệp. Mọi người rất ngạc nhiên và rất xúc động. Chồng tôi bảo, anh chưa từng nghe một chuyện tình kỳ lạ như thế bao giờ. Anh có cảm giác như đọc phải quyển tiểu thuyết của một nhà văn lãng mạn có óc tưởng tượng hết sức phong phú…

Trích dẫn:

Người đàn bà cùng đứa con gái năm tuổi với hành lý gọn nhẹ ngồi ở băng ghế sau chiếc xe khách đường dài cũ mèm, lọc xọc, dính đầy bùn đất. Cỗ xe tròng trành vượt qua nhiều đoạn đường xấu nhiều ổ trâu ổ gà suốt gần ba giờ đồng hồ, uể oải cua nửa vòng tiến vào bến xe Miền Tây.
Xe vừa dừng bánh, hành khách tay xách nách mang lục tục bước xuống. Chờ hành khách bước xuống hết, người đàn bà mới khoác túi hành lý lên vai, nắm tay đứa con gái bước xuống. Đứa bé mặc chiếc váy ngắn, trên ngực có thêu hình bông hoa năm cánh đưa tay dụi mắt cho tỉnh ngủ. Nắng gay gắt. Quanh bến xe vương vãi đầy gói que kem, bịch ny lon đựng nước uống, vỏ đậu phộng luộc, bã mía… Bác tài xe ôm đen nhẻm như củ tam thất từ xa bước đến. Chị về đâu, tôi sẽ đưa chị đến đó. Tôi chỉ lấy giá hữu nghị thôi. Và khi nhận được cái lắc đầu người đàn ông thất vọng ra mặt, khẽ làu bàu trong mồm rồi bỏ đi. Đứa con gái đưa mắt ngơ ngác nhìn xung quanh, quanh cảnh náo nhiệt làm con bé thích thú. Đây là lần đầu tiên con bé được lên thành phố.
“ Đến nơi rồi, hả mẹ? “ con bé đưa tay mân mê lọn tóc đen bóng “ Sao nhanh thế! Ở đây đông vui quá, mẹ nhỉ. Con chưa từng thấy nơi nào đông người và xe cộ như thế này. “
Người đàn bà khẽ gật đầu:
“ Ở thành phố lớn bao giờ cũng đông người con ạ. Chúng ta đi thôi. Nóng quá! Con có thấy khát không? “
Con bé im lặng. Hai mẹ con cùng bước ra phía cổng. Người đàn bà ngước mắt nhìn chiếc đồng hô treo tường ở quán cà phê đối diện.
“ Mười một giờ rưởi rồi, “ người đàn bà lẩm bẩm “ Muộn gần ba mươi phút đấy. Nhà xe liên tục đón khách suốt dọc đường nên mới muộn như thế. Con đã ngủ suốt cuộc hành trình nên mới thấy nhanh đó thôi. “
Con bé quá náo nức chuyến lên thành phố nên cả đêm hầu như không chợp mắt. Người mẹ hỏi con đã đói bụng chưa, đứa con gái đáp đã đói rồi. Sáng nay nó chỉ ăn một gói xôi, bây giờ bụng sôi òng ọc. Mẹ con mình tìm thứ gì cho vào bụng nhé? Con muốn ăn gì?
Con bé suy nghĩ một lúc.
“ Ăn phở mẹ nhé? “
“ Phở không chắc bụng chóng đói. Con có muốn ăn cơm không? “
“ Không, con chỉ muốn ăn phở thôi, “ con bé nung nẩy nom rất đáng yêu “ ăn cơm hoài ngán lắm. “
Người đàn bà nhìn con mỉm cười:
“ Mẹ đành chiều con vậy. Ừ, thì phở! “
Hai mẹ con ghé vào quán phở đối diện với bến xe. Quán đông khách. Nhân viên phục vụ lăng xăng lấy thêm ghế. Hai mẹ con ngồi vào chiếc bàn trống kê gần cửa sổ và gọi hai tô phở tái.
“ Không, con ăn phở bò vò viên thôi, “ con bé nhanh nhảu. “ Mẹ gọi cho con chai xá xị nhé. “
Người đàn bà đặt chiếc túi xuống gầm bàn và gọi món ăn. Trong lúc chờ nhân viên phục vụ mang thức ăn ra, người đàn bà lấy khăn ăn lau đũa một cách cẩn thận. Con bé lặng im quan sát rồi bắt chước mẹ nó. Nhân viên vừa đặt hai tô phở lên bàn, con bé gần như vồ lấy và ăn uống xì xụp. Trời nắng lại ăn thức nóng nên mồ hôi từ cơ thể con bé tuôn ra như tắm.
“ Con ăn chậm thôi chẳng việc gì phải vội. Ngon không? “
“ Ngon lắm, mẹ, “ con bé gật đầu, gắp miếng bò vò viên chấm vào chén tương xay và cho vào mồm. “ Con có thể ăn liền ba tô đấy! “
Giới thiệu sách
Review https://www.goodreads.com/book/show/58963211
Rating 0.0
Tác giả Khúc Thụy Du