Nắng thu dọi qua cành cây trong sân, in bóng loang lổ lên người carô trắng đen. Bàn tay búp măng lượn xuống, chốc lát đã làm xong chiếc khuy áo cưới xinh xinh...
... Chiếc khăn tắm từ từ tuột khỏi người tôi. Hai tay bắt chéo, bỏ thõng tự nhiên tới vùng bụng, hai gối khép kín, chân phải hơi cong, kéo theo sự biến hóa của hình thể, giống ngày đầu tiên tôi đứng bên bờ vực, dòng sông trong xanh nhìn thấy đáy êm ả chảy bên người tôi, hai bên bờ là cây non xanh biếc, và tiếng gió ngàn, tiếng lá cây lao xao, tiếng chim hót líu lo, tiếng cá quậy, và chả có tiếng gì cả.
Tôi nhìn thấy tình yêu bên bờ vực, lộng lẫy như bông hoa ngậm sương...