Cuốn sách Lãng du trong các nền văn hóa chỉ là "cưỡi ngựa xem hoa" trong thời buổi Việt Nam đã là thành viên của Tổ chức thương mại quốc tế, trong thời buổi toàn cầu hóa kinh tế. Vì vậy việc biết những nét chính trong nền văn hóa các nước cũng là điều cần thiết và bổ ích. Ta thấy các nền văn hoá đều có chung một điểm: sống phải có tình và có lý. Trong khi rõ nét ở văn hoá Việt Nam là nhân đạo, ở Ấn Độ là nhân bản, ở Trung Quốc là nhân văn, thì ở Nga là nhân ái, ở Mỹ là nhân quần. Phật giáo chỉ bám rễ và phát triển ở Trung Quốc khi các nhà truyền giáo biết đề cao chữ Hiếu, nhưng ở Việt Nam chữ đó là chữ Nghĩa. Điều đó cho thấy, cái gì có khả năng thích ứng thì mới hòa nhập được vào trong văn hoá bản địa. Việc hiểu biết văn hoá các nước sẽ làm tăng sự thông cảm, giúp ta mở rộng tầm nhìn về những vấn đề dân tộc và quốc tế. Nếu bạn đọc muốn đi xa hơn, đi sâu hơn vào những điều mình thích thú thì xin đọc những sách chuyên khảo. Sách chuyên khảo sẽ mở rộng chân trời hiểu biết của bạn.
Văn hoá ở đây được hiểu theo nghĩa bao gồm tín ngưỡng, tôn giáo, văn học, âm nhạc hội hoạ... , là nơi thể hiện rõ nhất bản sắc dân tộc, tinh thần dân tộc, lòng tự hào dân tộc, cách tiếp nhận những giá trị của thế hệ đi trước, của các dân tộc khác. Bản sắc dân tộc là vấn đề hết sức tinh tế và nhạy cảm, là hợp lý ở dân tộc này, nhưng lại là phi lý,vô lý ở dân tộc khác. Chúng ta nên thấy đó là những khía cạnh khác nhau của một toàn thể, nên thấy đó là hoa thơm cỏ lạ của các vùng miền trên hành tinh chúng ta và đó là sản phẩm của hoàn cảnh địa – chính trị-xã hội, của lịch sử. Năm 2010 thế kỷ 21 là dịp chúng ta nhìn lại 20 thế kỷ trước với cái nhìn bao quát hơn, nhiều thông tin nhờ internet nên sáng tỏ được những uẩn khúc lịch sử.