Nhà văn Lê Minh Khuê được xem là “cây truyện ngắn”, “trùm truyện ngắn”. Trong Thay Lời tựa với tiêu đề Thời gian cho truyện ngắn của tập truyện ngắn Làn Gió Chảy Qua, nhà văn Hồ Anh Thái viết: “Có lần nhà văn Úc Christos Tsiolkas nói với tôi rằng anh chỉ viết tiểu thuyết và hầu như không viết được truyện ngắn, vì “truyện ngắn đòi hỏi những phẩm chất nghệ thuật cao”. Nghe vậy, tôi lập tức nghĩ đến Lê Minh Khuê.
Ngoài đời là một người đàn bà thùy mị, dịu dàng, chỉ nghĩ tốt về người khác, không dùng máy tính, không điện thoại thông minh, đến bây giờ vẫn dùng bút viết văn. Trong tác phẩm của chị thì có đủ những dữ dội khốc liệt, rất nhiều bi kịch cá nhân trên nền lịch sử đầy biến động. vậy Lê Minh Khuê thực sự là ai? Có lẽ là cả hai con người đó.
Truyện ngắn Lê Minh Khuê đã đến độ thản nhiên tự nhiên, hầu như không vướng bận kỹ thuật. Sự sắc lạnh dường như đã lặn vào trong, bao trùm lên tất cả là sự đồng cảm thương cảm ngậm ngùi cho những số phận, thương cả cho thời gian.