Kinh Tứ thập nhị chương là một tuyển tập kinh điển cô đọng và súc tích. Trong một số truyền bản, bản kinh đã có sự biên tập nhất định trong quá trình phiên dịch hay sao chép. Cũng do điều này, nên đã tạo ra những ngộ nhận không đáng có, thậm chí có những hoài nghi quá đáng khi cho rằng, bản kinh này không có thực trong Kinh tạng.
Hơn thế nữa, vì nội dung và kết cấu của kinh Tứ thập nhị chương đôi khi chỉ trích xuất một câu hay một đoạn ngắn từ những bộ kinh khác, nên dễ làm cho người đọc bối rối, do không nắm được câu kinh đó nằm ở đâu, trong ngữ cảnh nào, trong những liên hệ nguồn gốc nào.
Thực chất của kinh điển Phật giáo, dù Nam truyền hay Bắc truyền, nhưng vẫn gặp nhau và thống nhất trên nhiều phương diện căn bản. Sự gặp gỡ, giống nhau của những bản kinh trong nhiều truyền thống kinh điển Phật giáo, đã góp thêm bằng chứng khẳng định về tính chân thực của Phật pháp.